[Vkook] XUYÊN VỀ BỊ ÉP LÀM HOÀNG HẬU. / Chương 1: XUYÊN KHÔNG. (1)
[Vkook] XUYÊN VỀ BỊ ÉP LÀM HOÀNG HẬU.
  • Côn đồ
    Côn đồ
    "Này chúng mày tìm thấy nó chưa.? Mẹ kiếp mau tìm cho ra nó cho tao khó lắm mới có con mồi ngon như nó. Không bắt được nó thì chúng mày chuận bị thế chỗ nó đi. "
  • Nói rồi bọn chúng chia nhau ra lục lọi khắp con hẻm. Nhưng bọn chúng không biết rằng phía ngay thùng rác một người đang bịt kín miệng không dám thở mạnh hướng về bọn chúng mà âm thầm chửi trong lòng. Đợi bọn chúng chạy biến hết cậu mới từ từ chui ra khỏi thùng rác hôi hám, vì kiệt sức, vì đói và vì phải trốn chạy bọn xã hội đen khốn kiếp. Cậu tức giận đá mạnh vào thùng rác rồi loạn choạng ngã nhào xuống chân thùng rác nằm thở hắc ra vài hơi nghẹn họng, nước mắt cậu rơi tại sao ông trời lại đối xử như vậy với cậu, rốt cuộc cậu đã làm gì mà phải chịu những thứ như vậy. Cậu đói cậu khát cậu có thể cảm nhận rõ, trốn chạy 1 tuần rồi cậu không biết mình sống tiếp vì gì chứ cậu còn gì luyến tiếc nửa sao. Nhưng cậu chợt ngồi phắc dậy, phải cậu phải tìm ra tên chó đó phải cho nó sống không bằng chết. vừa khóc vừa nghĩ đến cơn uất hận cậu lượm túi pizza ăn giở trong thùng rác mà ăn ngấu nghiến phải cậu phải giết chết hắn trước khi cậu chết. Ăn xong cơn đói đã giảm bớt cậu hướng về phía ngược lại của bọn ban nảy mà chạy trối chết về phía trước.
  • 1 tháng trước
  • Jung Ha
    Jung Ha
    "Này Jungkook giúp tao được không tao xin mày. Nếu mày không giúp tao bọn chúng sẽ giết tao mất." Kim Sung Ha vừa quỳ vừa cầu xin cậu, nước mắt giàn dụa chảy dài. Biết cậu là một kẻ hay thương người nên hắn triệt để mà lợi dụng. Ôm víu chân cậu mãi không buông. Dù bị cậu đá ngã lăn ra vài vòng.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Mày con mẹ nó có còn liêm sĩ không vậy, đã 5 lần 7 lượt vướng vào cờ bạc rồi vay mượn tao còn chưa trả giờ mày mặt dày tìm tao nửa. Mày có biết tiền trong tài khoản tao tiền tao khổ cực làm đều bị mày đem đi hết giờ còn cầu xin tao. Tao rốt cuộc mắc nợ gì mày chứ. "
  • Hắn nằm co ro nảy giờ bèn lê lết tới lần nữa ôm chặt chân Kook mà khóc lóc.
  • Jung Ha
    Jung Ha
    "Tao xin mày mà nể tình tao từng cứu mày một mạng xin mày giúp tao đi nếu không chúng sẽ giết tao mất. Tao là gia đình duy nhất của mày mà mày tha thứ cho tao được không. "
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Tha thứ Jung Ha mày còn nói được câu đó với tao sao.? Vì để trả nợ cờ bạc cho mày tao cũng dùng hết số tiền tao tích góp 10 năm qua cho mày, ngày ngày còn phải làm cả trăm công việc để trả nợ cho mày, mày còn muốn tao sao nửa, tao chỉ còn cái thân tàn này thôi sao mày không giết tao luôn đi mẹ kiếp. "
  • Kook hất mạng chân lần này cậu tức giận thật rồi. Cậu chịu đựng bao năm qua trả nợ cho hắn nhưng hắn chưa lần nào biết quay lại nhìn xem cậu đã vì hắn chịu những gì. Từ khi đủ 18 tuổi cậu cùng hắn bị đuổi khỏi cô nhi viện. Không được học hành đàng hoàng vì thế chỉ có thể lang thang trôm cắp ăn xin. Một lần vì bị chó cắn trong lúc trộm cậu xém chết may là nhờ hắn ta cầu xin van nài bác sĩ cứu cậu, cậu cũng mang ơn hắn. Những hắn luôn nhắc mãi lần đó nhắc lần hắn gián tiếp cứu cậu đó mà đọa đày cậu nhưng cậu ăn cắp vì ai vì hắn thuận tiện việc chạy trốn mà đẩy cậu lại. Cậu biết nhưng chỉ có hắn là anh em nên cậu nghĩ chỉ có vậy mà giúp hắn còn hắn thì sao luôn lợi dụng cậu.
  • 10 năm qua từ khi rời khỏi đó khó khăn lắm mới có công việc ổn định để làm. Còn hắn sau khi làm trai bao được một lão già bao nuôi mà lên mặt rời đi khỏi căn trọ mà cậu vất vả làm để thuê. Cậu ta đi còn ném trả cậu vài tờ tiền lẻ gì mà trả lại tiền đã ăn bám cậu. Rồi mất dạng, cậu uất ức nhưng xem là giải thoát đi cuối xuống nhặt vài tờ tiền nhét túi. Quả thật trên đời này không có gì tốt với cậu hơn tiền.
  • Cứ ngỡ mọi chuyện đã trôi qua êm đẹp nhưng hắn đi được 2 năm thì quay lại thân thể tồi tàn không nhận ra nói là bị ép đi bán nội tạng cầu xin cậu giúp đỡ. Cậu nể tình mà giúp hắn, cảm giác cậu càng giúp hắn càng lợi dụng với đủ mọi lí do. Về sau cậu mới biết hắn cờ bạc mà nợ nần xã hội đen.
  • Cậu đứng dậy cầm áo khoác mà đi ra ngoài. Mặc kệ cậu ta thê thảm như thế nào, cậu chỉ còn lại thất vọng và lạnh lùng nói với hắn.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Mày lấy số tiền còn lại trong ngăn kéo rồi cút khỏi nhà tao. Từ giờ tao với mày không còn quan hệ gì. "
  • Nói rồi cậu đóng sầm cửa mà rời đi, trời đông gió lạnh dòng người tấp nập chảy dài. Thành phố này thật đẹp nhưng tâm trạng cậu giờ đây không hiểu sao lại đau đớn đến vậy. Bị cha mẹ vức bỏ từ khi sinh ra, ở cô nhi viện thì biết đến hắn coi là anh em mà bảo vệ khi đi cậu cũng đưa hắn theo mà che trở bảo vệ. Hắn cần gì cậu đều cho hắn nổ lực chỉ mong có thể cho hắn cuộc sống tốt nhất vì cậu biết hắn như cậu. Nhưng hắn càng ngày càng xa đọa tiêu sài hoang phí rồi làm cái nghề đó giờ lại cờ bạc. Chỉ vỏn vẹn vài năm mà cậu k nhận ra hắn nửa. Cậu khẽ ngồi giữa lễ đường mà khóc một trận mặc kệ ai có nhìn. Vậy là cậu mất tất cả rồi sao. Số tiền trả phòng đó đưa hắn vậy cậu phải lần nửa ở ngoài đường sao. Nổ lực để rồi được con mẹ gì chứ.
  • Hết chương 1.
14
Chương 1: XUYÊN KHÔNG. (1)